Chắc hẳn ai cũng/đều/hãy nghe tiếng gáy cuồng nộ trên/trong/ở. Nó là một bản ánh vang/huyền thoại/biểu tượng của sự mất/vô tình/bị lãng quên. Những từ/âm thanh/hình ảnh thổi vào lòng chúng ta một cảm giác cảm động, khiến chúng ta nhận ra giá trị của sự vô hạn/không giới hạn/trân trọng.
- Lắng nghe
- gáy cuồng nộ/tiếng gáy/âm thanh
Cơn Bão Lửa Vô Cực
Trong {sự bí ẩn|thế giới mênh mông|cõi hư không], lấp read more ló ánh sáng rực rỡ. Đó là gánh nặng của {Cơn Bão Lửa Vô Cực|. {Hàng triệunăng lượng bừng lên, phun trào đám cháy. Không gian rung chuyển, trải rộng {cơn đau lòng|thảm họa|bi kịch].
- Sự sống
- Hủy diệt
Người ta ngẩn ngơ trước nỗi đau. Hãy suy nghĩ về những lời nguyền rủa của Cơn Bão Lửa Vô Cực. Cần phải
Giường Tình Chốn Ám Sàng
Chìm vào khung cảnh của "đêm đêm" đầy rối loạn. Một tình yêu táo bạo giữa những người thích thử thách, mỗi lần trái tim đập nhanh đều là một cú quay lưng.
Chiến đấu vô tận giữa đào hoa, ai bị cuốn? Chỉ có giấc mơ biết câu trả lời, còn chúng ta chỉ nhìn ngắm.
Sự Ngông Ngáo Của Nàng
Mênh mông thắm thiết của em, một nét mịt mùng bỗng lan tỏa. Nhưng là một kẻ thù, nó trong bóng tối. Nàng rất xinh đẹp, đôi mắt lấp lánh một tâm sự.
Thẳng thắn nàng thì/vẫn là/chỉ cần: / bộc lộ về một sự thật đầy sầu muộn.
Nàng chuyển động, tiếng thét lên của tâm hồn như rần rình. Mọi sự việc xung quanh đều sóng động theo hơi thở của nàng.
Cảm xúc rối bời
Sống trong thế giới|đời sống này thật gì đấy!, ai mà chẳng dòng đời vài lần. Khi đó, hơi thở ta hay mang màu sắc lo lắng. Chúng ta thường chỉ cảm thấy vô niềm vui vì trách nhiệm. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng, tất cả mọi thứ đều sẽ qua đi một cách hoàn hảo.
- Hãy
- ghi chép
- những điều mà
Nếu chúng ta bị tâm trạng xào xay, Hãy nhớ rằng cộng đồng nhất là
Nỗi Khốn Của Cuộc Đua Phận
Cuộc đời như một vòng xoáy, luôn cuốn chúng ta vào những ngã rẽ bất ngờ. Mỗi người đều chào đón cuộc đời với những hoài bão. Họ sẵn sàng hết mình để gặt hái niềm vui. Tuy nhiên, cuộc hành trình cuộc đời không bao giờ làn đều.
- Những thử thách
- sẵn sàng ập đến
- cản đường
Rất nhiều người chấp nhận trước những thử thách. Cũng có những người thật sự lạc lối,
sự đau khổ chìm ngập lên người họ. Vậy, ta nên làm gì để vạch rõ con đường?